Đa số người Việt Nam không thấy được sự quan trọng của từ loại trong tiếng Anh, đơn giản vì trong tiếng Việt, chức năng của từ không có ý nghĩa quyết định trong cấu trúc câu. Chắc hẳn ít người Việt gọi đúng chức năng của từ "cẩn thận" trong hai câu "tôi rất cẩn thận" và "tôi lái xe rất cẩn thận"?? Vì chúng được viết y như nhau trong tiếng Việt. Nhưng nếu bạn muốn viết đúng tiếng Anh, bạn phải xác định được từ thứ nhất là tính từ - I am very careful (vì đứng sau động từ "to be"), từ thứ hai là trạng từ - I drive very carefully (bổ nghĩa cho động từ thường).
Bạn thử đọc câu "tiếng Anh" này xem có hiểu gì không nhé?
don't have only is my but all the community is use Vietnamese on the Opera there will must thank you!
Tôi hiểu câu này (một cách khó khăn) vì tôi là người Việt
không phải chỉ mình tôi mà cả cộng đồng đang sử dụng tiếng Việt trên Opera sẽ phải cám ơn bạn!
Nếu một người ở một nước nói tiếng Anh mà hiểu được câu này thì có lẽ người đó phải có gốc Việt Nam Nếu bạn không tin tôi, bạn có thể hỏi anh Joe - anh Tây giỏi tiếng Việt hơn cả... tôi - xem anh ấy có hiểu nổi câu trên không nhé Vì sao ư? Tư duy của người phương Đông khác với người phương Tây mà Vì thế, để nói đúng tiếng Anh, trước tiên bạn cần phải hiểu rõ chức năng của từng loại từ trong câu, để không dịch từng từ sang tiếng Anh như người bạn của chúng ta
1. Danh từ (noun)
Danh từ được sử dụng để gọi tên người và sự vật.
Danh từ được dùng làm chủ từ (subject), túc từ (object) hoặc bổ ngữ (complement) trong câu (bạn xem thêm post Verb Functions nhé).
2. Mạo từ (article)
Mạo từ dùng để giới thiệu một danh từ.
Có hai loại mạo từ: mạo từ bất định (indefinite article) và mạo từ xác định (definite article). Mạo từ bất định được sử dụng trước danh từ đếm được số ít. Khi đề cập tới một người hoặc sự việc cụ thể thì bạn phải dùng với mạo từ xác định, không phân biệt số ít hay số nhiều, đếm được hay không đếm được.
Mạo từ bất định có hai hình thức: "A" và "AN". "A" được dùng trước một danh từ bắt đầu bằng phụ âm; "AN" trước một danh từ bắt đầu bằng nguyên âm. Lưu ý, việc xác định phụ âm hay nguyên âm là dựa trên các phát âm (phonetic) chứ không phải chữ cái (alphabet). Ví dụ, từ "university", mặc dù "U" là một nguyên âm trong bảng chữ cái tiếng Anh, nhưng lại được phát âm là /ju/ trong từ này, nên chúng ta phải dùng "A" trước đó: a university.
Mạo từ xác định "THE" có hai cách phát âm: /ðə/ trước danh từ bắt đầu bằng phụ âm; /ði/ trước danh từ bắt đầu bằng nguyên âm.
3. Đại từ (pronoun)
Đại từ dùng để thay thế danh từ nhằm tránh lặp lại danh từ.
Tiếng Anh có các loại đại từ: nhân xưng (personal), sở hữu (possessive), phản thân (reflexive), chỉ định (demonstrative), bất định (indefinite), quan hệ (relative), nghi vấn (interrogative).
Đại từ cũng đóng vai trò chủ từ, túc từ và bổ ngữ trong câu.
4. Tính từ (adjective)
Tính từ dùng để bổ nghĩa cho những từ tương đương với danh từ và được đặt trước danh từ.
Nếu dùng past participle (V-ed) hoặc present participle (V-ing) như tính từ thì V-ed để diễn tả trạng thái bị động, và V-ing diễn tả trạng thái chủ động.
Ví dụ: your blog is interesting, so I'm interested in reading it.
Tôi muốn dừng lại ở đây một chút để phân tích sự khác nhau giữa "another" và "other" (một thắc mắc từ rất nhiều học viên của tôi).
"Another" là sự kết hợp của "AN" và "OTHER". Như vậy, nếu là tính từ, "another" chỉ có thể bổ nghĩa cho một danh từ số ít và chưa xác định (an indefinite singular noun). Nếu muốn bổ nghĩa cho danh từ không đếm được, danh từ xác định hoặc danh từ số nhiều, bạn nhất thiết phải dùng "other". Nếu dùng "another" và "other" như đại từ (để thay thế danh từ), thì "other" hoặc phải dùng với mạo từ xác định (the other) hoặc phải ở hình thức số nhiều (others).
5. Động từ (verb)
Động từ dùng để diễn tả hành động. Bạn xem post Verb Functions về các loại động từ trong tiếng Anh.
6. Trạng từ (adverb)
Trạng từ được dùng để bổ nghĩa cho động từ, tính từ, một trạng từ khác hoặc cả câu.
Tiếng Anh có các loại trạng từ chỉ: thói quen (frequency), mức độ (degree), trạng thái (manner), nơi chốn (place), thời gian (time), nguyên nhân (cause or reason), mục đích (purpose), nhượng bộ (concession), điều kiện (condition), kết quả (result).
Lưu ý: trạng từ chỉ mức độ (adverb of degree) dùng để bổ nghĩa cho tính từ hoặc một trạng từ khác. Ví dụ: very, extremely, quite, rather,... Như vậy, nếu bạn muốn nói " tôi rất thích đọc blog của người khác", thì bạn phải chuyển sang tiếng Anh là "I like to read others' blogs very much", chứ bạn KHÔNG thể nói "I very like...".
7. Giới từ (preposition)
Giới từ là từ giới thiệu một túc từ, và tạo nên một cụm từ (phrase). Như vậy, đi sau giới từ bắt buộc phải là một danh từ hoặc từ tương đương với danh từ. Ví dụ, nếu muốn nói "tôi thích đọc blog của người khác" thì tiếng Anh là "I'm interested in reading others' blogs" (reading là hình thức danh động từ - Gerund).
Cụm từ có thể đóng vai trò là tính từ (adjective phrase) nếu bổ nghĩa cho một danh từ (hoặc từ tương đương danh từ). Nếu bổ nghĩa cho một câu, cụm từ sẽ đóng vai trò trạng từ (adverb phrase).
8. Liên từ (conjunction)
Liên từ được dùng để liên kết hai từ, hai cụm từ, hoặc hai câu (mệnh đề).
Có hai loại liên từ: liên kết (coordinating) và chính phụ (subordinating).
Liên từ liên kết dùng để diễn tả sự thêm vào (addition), sự chọn lựa (choices), hoặc sự tương phản (contrast).
Liên từ chính phụ chỉ dùng để nối hai mệnh đề. Khác với liên từ liên kết - nối hai mệnh đề độc lập (independent clauses), liên từ chính phụ nối hai mệnh đề phụ thuộc (dependent clauses). Liên từ chính phụ bao gồm các loại: chỉ trạng thái (manner), nơi chốn (place), thời gian (time), nguyên nhân (cause or reason), mục đích (purpose), nhượng bộ (concession), điều kiện (condition), kết quả (result).
----------
Như vậy, câu ví dụ đầu tiên sẽ phải được viết bằng tiếng Anh như thế nào? Thật ra, đại ý của câu đó là "chúng tôi sẽ phải cám ơn bạn". Do đó, cần phải sử dụng một liên từ liên kết để nối hai chủ từ (tôi và cộng đồng người Việt trên Opera). Ngoài ra, động từ "phải" trong câu trên chỉ nhằm diễn tả việc chúng ta sẽ làm, chứ không có nghĩa là một bổn phận, nghĩa vụ,... nên không cần sử dụng "must" hay "have to". Bạn thử viết lại câu đó nhé
Cách phân loại
Phân biệt từ loại thì theo nghĩa rồi bạn à, ví dụ: cái bàn, thì chả ai bảo đó là động từ, tính từ hay trạng từ
Có từ vừa là động từ vừa là danh từ, nó có thể không khác nhau về phát âm, nhưng có rất nhiều trường hợp khi là danh từ thì phát âm khác và nếu là động từ thì lại khác. Phân biệt bằng cách xem nhấn trọng âm chỗ nào, danh từ thì nhấn ở âm tiết đầu, động từ thì ở âm thứ hai
Ví dụ:
to study - động từ
a study - danh từ
a research - danh từ, nhấn vào re
to research - động từ, nhấn vào search
------------------------
Còn bạn dựa vào tiền tố, hậu tố thì thường có hai loại, một là chỉ thêm vào không làm biến đổi từ loại, tức là về ngữ pháp danh từ , dộng từ, ... khi thêm tiền, hậu tố vào thì vẫn là danh từ, động từ, .... Loại thứ hai là làm thay đổi từ loại, chỉ với loại này với phân biệt từ loại qua tiền hậu tố được
Dưới đây mình đưa ra một số, (tất nhiên là còn nữa)
----------------------
Sufixes for Nouns:
-ance/ence tạo dt từ tính từ có kết thúc ant/ent violence - violent
-ee v + ee -> danh từ chỉ người nhận hành động, payee - người được trả xiền
-er/or/ian --> danh từ chỉ người làm việc gì đó, v + er/or teacher, music ian -> musician
-hood dt + hood --> dt không thay đổi từ loại
-ship -//- -//-
-ism critic --> criticism
-ist Communist
-ity/iety/y similar -> similarity, various ->variety,jealous ->jealousy
-tion/(S)sion tạo dt từ động từ
-ment V + ment -> dt
-ness adj + ness -> dt
-ology dt từ chỉ môn học
-al refusal, proposal
-our/iour behaviour
-dom freedom
----------------------------
Suffixes for Adjectives
-able/ible
-al experimental
-ent/ant/ient exellent/significant/efficient
-ful
-ic romantic
-ive creative
-less
-ous/ious poisonous/anxious
-y dt + y --> tt windy
-like dt + like --> adj childlike
-ed excited
-ing interesting
---------------
Nhiều trạng từ được tạo từ tính từ adj + ly careful + ly